Cười đầu tuần cả tuần vui vẻ ^_^
>>
Truyện cười đầu tuần (3)
Một hôm, 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi rủ nhau sang nước Ngô do thám tranh thủ làm tí gội đầu matxa… nhưng vì 3 anh em kết nghĩa máu thịt nên thằng này tưởng thằng kia khao nên ruốt cuộc không thằng nào mang tiền… Sau khi được bọn bảo kê khuyến mại thêm món răng môi lẫn lộn thì 3 anh em bị bắt trói giải lên Tôn Quyền…
Tôn Quyền: Láo, tội làm gián điệp có thể tha (???) nhưng đi gội đầu
matxa không bo em út thì phải chém… Dù sao cũng có chút quen biết nên Tao sẽ củ hành chúng mày trước khi chém…3 thằng làm cho tao 2 việc, làm được tao tha… không làm được thì ngày này năm sau là ngày giỗ chúng mày…
Việc đầu tiên mỗi thằng đi kiếm cho tao 10 quả bất kỳ về đây…
Ở nước Ngô kiếm hàng chat, hàng karaoke thì dễ chứ hàng hoa quả thì quá khó… nhưng để sống nên 3 anh em phải cố…
Đến chiều tối, Lưu Bị kiếm được 10 quả cam, Quan Vũ kiếm được 10 quả nho còn Trương Phi thì vẫn thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được…
Tôn Quyền: good, bây giờ là việc thứ 2… nhét tất cả chỗ quả các người kiếm được vào mồm… thằng nào kêu 1 câu giết. Thằng nào làm được tao tha…Lưu Bị nghiến răng trợn mắt nhét được 1 quả, đến quả thứ 2 thì không chịu nổi nhiệt la lên cái Oái…
Tôn Quyền: nhốt nó vào ngục sáng mai xử chém …
Lưu Bị mếu máo quay sang Quan Vũ nói: thôi số anh nó black, die phải chịu… với mấy quả nho rừng chắc em sống thôi… vĩnh biệt em với thằng Phi… nhớ báo thù cho anh…
Nhưng chỉ 1 lúc sau, Lưu Bị thấy Quan Vũ cũng bị nhốt vào ngục chờ chết cùng mình…
LB: * thật, quả cam nó to, anh chết đã đành… quả nho nhỏ thế mà mày cũng chết là sao???
Quan Vũ: 9 quả đầu em làm ngon lành…… đến quả thứ 10 em phì cười nên die
Lưu Bị: Sao tự nhiên mày cười hả thằng ngu??
Quan Vũ: Bà mợ, đúng lúc đó em thấy thằng Phi tha về 10 quả sầu riêng….
Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:
- Vì saotrong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi "người địa phương" ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành,rồi thề non hẹn biển... Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đóđến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ... Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa.Nhưng đến lúc anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "dân địa phương" vào... mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa...
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà :
– Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé.
Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : “7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé” 6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h….8h30….9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : ” sao bà không ra”
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít : ” má..........không cho em đi.........
Trong một chuyến viếng thăm nước Anh, tổng thống Mỹ George W. Bush được
mời dùng trà với nữ hoàng. Ông hỏi nữ hoàng triết lý lãnh đạo của bà là
gì và được trả lời rằng đó chính là biết làm việc với những người thông
minh. Tổng thống Bush bèn hỏi làm thế nào nữ hoàng biết được họ thông
minh. Nữ hoàng nói:
- Tôi sẽ đặt ra cho họ một câu hỏi lắt léo. Để tôi dẫn chứng cho ngài nhé.
Nữ hoàng liền gọi điện cho Tony Blair và nói: "Ngài
thủ tướng này, hãy trả lời câu hỏi của tôi: Mẹ anh có một đứa con, cha
anh có một đứa con, và đứa con ấy lại không phải là anh chị em của anh.
Vậy đó là ai?"
Tony Blair đáp ngay: "Đó là tôi, thưa nữ hoàng."
"Chính xác! Cảm ơn anh nhé." Nữ hoàng gác máy và quay sang Bush nói: "Ngài đã thấy chưa nào?"
"Tôi hiểu rồi. Cảm ơn bà nhiều. Tôi sẽ dùng cách này!"
Sau khi quay về Washington, tổng thống Bush cho gọi thượng nghị sĩ Jesse Helms đến Nhà Trắng... để thử tài. Ông nói: "Tôi hỏi anh câu này nhé. Mẹ anh có một đứa con, cha anh có một đứa con, và đứa con ấy lại không phải là anh chị em của anh. Vậy đó là ai?"
Helms nghĩ mãi không ra và đành nói: "Tôi có thể nghĩ thêm và quay lại trả lời ngài sau được không?" Bush đồng ý. Helms rời nhà trắng và lập tức triệu tập các thượng nghị sĩ khác, đưa ra câu đố và tranh luận hàng giờ nhưng chẳng ai tìm ra được câu trả lời. Cuối cùng, quá tuyệt vọng, Helms gọi điện cho ngoại trưởng Colin Powell và giải thích vướng mắc của mình.
Nghe xong câu hỏi mà Helms đưa ra, Powell đáp ngay: "Dĩ nhiên đó chính là tôi rồi."
Helms sung sướng chạy ngay về Nhà Trắng và la ầm lên: "Tôi biết câu trả lời rồi. Thưa ngài tổng thống, tôi đã biết đó là ai. Chính là Colin Powell!" Và tổng thống Bush trả lời một cách khinh bỉ: "Anh sai rồi, đồ ngốc ạ! Đó là Tony Blair!"
Có 1 anh chàng ko may bị tội oan phải vào tù. Một hôm, người nhà gởi cho anh 1 con gà quay để tẩm bổ. Không may, chung phòng lại có đàn anh rất thích gà, lại sĩ diện ko muốn mang tiếng "ma cũ ăn hiếp ma mới", hắn ra lệnh cho đám đàn em rằng :" nó đối xử với con gà thế nào thì tui bây đối xử với nó y như vậy, nếu nó bẻ chân con gà thì tui bây phải bẻ chân nó, nếu ko tao sẽ làm tui bay như nó đã làm với con gà". Anh kia nghe thế sợ lắm, nhưng lại ko muốn mất con gà. Sau 1 lúc nhìn đám tù cùng phòng đang lăm le mình, anh chợt cầm con gà lên và liếm đít nó 1 cái ...
3 đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc 1 lượt.
Ðứa thứ 1 mua 500 đồng cam thảo. Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ì ạch bưng cái thấu ở tuốt trên kệ cao xuống.
Bán xong, ông leo lên cất cái thấu trở lại chỗ cũ.
Sau khi tính tiền, ông hỏi đứa thứ 2 mua cái gì – Dạ con mua 500 đồng
cam thảo. Ông thầy bực mình, ì ạch leo lên lấy thấu cam thảo xuống.
Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3: – Còn mày mua 500 đồng cam thảo luôn hả? Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, leo lên cất cái thấu cam thảo lên kệ rồi hỏi nó mua gì. Thằng bé nói: – Dạ ông bán cho con 1000 đồng cam thảo...
Người Mỹ phát minh ra cái máy gọt khoai to bằng cái tivi, thả 1 củ khoai tây ở đầu này thì đầu kia cho ra 1 củ khoai tây trắng nõn.
Người Nga cười khẩy, phát minh ra cái máy gọt khoai tây bé bằng cái hộp, thả đầu này đầu kia cho ra 1 củ trắng nõn.
Người Việt Nam phẩy tay bảo tầm thường, rồi phát minh ra cái máy gọt khoai to bằng cái nhà. Đầu này đổ 1 rổ khoai, đầu kia cho ra 1 rổ trắng nõn. Ai cũng khen ngợi tuy tốn diện tích nhưng rất năng suất. Thấy vậy, người Nga liền cho đổ 2 xe ben khoai tây để xem thế nào. Vừa đổ xong thấy ở trong nhốn nháo: "Đứa nào đổ đấy, đổ lắm thế này lấy đâu chỗ ngồi gọt nữa ????
Ở vùng nọ có mốt nuôi vẹt. Một phụ nữ phàn nàn với cha xứ:
- Thưa Cha, lũ vẹt cái nhà con chỉ biết nói mỗi một câu: “Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không?”.
- Thật là tục tĩu! Ta sẽ giúp con việc này. Hai con vẹt Francis và Job
của ta suốt ngày cầu nguyện và đọc Kinh Thánh. Hãy mang vẹt của con đến nhà ta, chắc chắn lũ vẹt của con sẽ được dạy dỗ về sự lễ độ và tôn kính.
Người phụ nữ mang hai con vẹt cái của bà ta đến nhà cha xứ. Thấy hai con vẹt đực đang cầm quyển kinh và lầm rầm cầu nguyện, bà ta liền thả hai con vẹt cái của bà vào với chúng. Các ả vẹt cái la lên:
- Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không?
Yên lặng… Một con vẹt đực sững sờ buông rơi quyển Kinh, ngó qua bạn nó và thốt lên:- Francis! Những lời cầu nguyện của chúng ta đã được ứng nhiệm rồi!
Sau khi chiến tranh Iraq kết thúc. Quân đội Mỹ bị thặng dư tướng nên Lầu Năm Góc tìm biện pháp để khuyến khích các tướng tự nguyện về hưu sớm. Đặc biệt, các tướng đã dính thương tật.
Ngoài các bổng lộc như bình thường, còn được một khoản trợ cấp trả ngay một lần. Khoản trợ cấp đặc biệt này được tính như sau: họ được quyền chọn để so đo giữa bất kỳ hai điểm nào trên thân thể, tính bằng phân.
Cứ mỗi phân được trợ cấp một ngàn đồng. Có ba viên tướng làm đơn xin về hưu sớm. Người thứ nhất chọn đo khoảng cách từ đầu đến gót chân. Ông ta cao 1 thước 90, vậy được hưởng số tiền 190 ngàn đô.
Người thứ hai giơ cao tay lên trời và chọn đo từ đầu ngón tay giữa đến đầu ngón chân cái. Khoảng cách của hai điểm này là 2 thước 30. Ông nhận được 230 ngàn đô.
Tới lượt người thứ ba, ông chọn đo từ đầu mũi tới... “mật khu”. Mọi
người cười thương hại. Đâu có xa bao nhiêu? Nhưng họ vẫn làm theo yêu cầu của ông. Khi bảo ông cởi quần để... đo đạc, mọi người ồ lên ngạc nhiên. Một người hỏi:
- Cái đó của ông đâu rồi?
Viên tướng tỉnh bơ:
- Nó không nằm ở đây! Nó nằm ở bên ... Iraq !
Vào một buổi chiều đẹp trời, một cặp vợ chồng nọ đã 60 tuổi cùng đi dạo phố. Nhưng trên đường đi, ông chồng cứ liếc ngang liếc dọc nhìn những cô gái trẻ, đẹp, mặc váy ngắn cũn cỡn...
Đôi khi ông chồng quay lại nhìn bà vợ mà thở dài, ước gì... Tối hôm đó,
ông chồng nằm mơ thấy một ông Tiên đầu tóc bạc phơ hiện ra và cho ông chồng một điều ước. Nhớ tới những cảnh đi dạo phố buổi chiều, ông chồng không cần suy nghĩ và ước ngay: "Ước gì vợ tôi trẻ hơn tôi 20 tuổi". Ngươi sẽ được toại nguyện - Ông Tiên trả lời. Quả nhiên, khi giật mình thức dậy ông chồng thấy mọi việc diễn ra như trong giấc mơ. Đúng là bà vợ trẻ hơn chồng 20 tuổi nhưng có điều bà vợ thì vẫn 60 tuổi còn ông chồng thì... 80 tuổi.
0 Comments